[ad_1]
Trung QuốcViên Lâm Mai bị sếp đưa về khách sạn xâm hại sau cuộc nhậu cùng đối tác, may nhờ vị khách ở phòng bên dùng điện thoại ghi âm mới có bằng chứng quan trọng để tố cáo.
Ngày 22/9/2023, vì có việc quan trọng cần đàm phán, Viên Lâm Mai, giám đốc bán hàng của một công ty, đi công tác cùng tổng giám đốc là Trang Hướng Khải. Họ thuê hai phòng cạnh nhau trong khách sạn.
Khoảng 21h hôm đó, Mai và Khải hẹn khách hàng ăn tối. Sau một tiếng, Mai ngủ gục trên bàn vì tửu lượng kém. Đến khoảng 23h, bữa ăn mới kết thúc. Khải tiễn khách rồi bế Mai đang bất tỉnh ra khỏi nhà hàng, bắt taxi về khách sạn.
Vì Mai thường ở khách sạn này khi đi công tác, nhân viên lễ tân Tiểu Lý quen biết cô nên lập tức hỏi thăm khi thấy Mai bất tỉnh, đề nghị nhân viên bảo vệ giúp đưa Mai lên lầu nhưng Khải từ chối.
Không yên tâm, Lý thông báo cho nhân viên bảo vệ tầng trên tiếp đón hai người, đồng thời luôn chú ý camera giám sát ở hành lang tầng trên để kịp thời giúp đỡ. Khi nhìn thấy Khải bế Mai về phòng anh ta, Lý nhắn nhân viên bảo vệ gõ cửa, định giúp đưa Mai về phòng cô, nhưng gõ cửa nhiều lần mà Khải không phản hồi. Lý tiếp tục gọi đến số điện thoại phòng Khải, nhưng anh ta nói “không cần” và cúp điện thoại.
Lý cho rằng khi say rượu có người chăm sóc sẽ an toàn hơn nên không can thiệp nữa, chỉ yêu cầu nhân viên bảo vệ chú ý nhiều hơn đến căn phòng này khi đi tuần tra.
Đến khoảng 4h hôm sau, Mai tỉnh dậy, phát hiện đang khỏa thân nằm trong phòng tổng giám đốc, còn Khải đang ngủ trên giường bên cạnh, quần áo của cô rải rác khắp phòng. Mai mơ hồ nhớ ra bị Khải kéo quần áo… Khi đó Mai đang có kinh nguyệt, trên cơ thể không có dấu vết rõ ràng nên không chắc chắn bản thân đã bị xâm hại hay chưa. Cô vội trở về phòng.
Buổi sáng, cô đến phòng Khải hỏi chuyện gì đã xảy ra, anh ta nói cô say rượu, thẻ phòng không mở được nên mới đưa cô về phòng mình.
Vì không chắc chắn về hành vi xâm hại nên Mai không gọi cảnh sát ngay lập tức. Trong tuần tiếp theo, cô vẫn tiếp tục chuyến công tác, nhưng vẫn canh cánh trong lòng chuyện đêm đó.
Ngày 27/9/2023, Mai gọi điện cho chồng, nói rằng cô “hơi khó chịu” và “hổ thẹn”. Cô không thể lên tiếng về nghi vấn bị hiếp dâm vì sợ ảnh hưởng đến gia đình và sợ mất công việc lương cao. Đó là thời điểm quan trọng khi công ty cô chuẩn bị lên sàn chứng khoán, nếu có chuyện gì xảy ra với lãnh đạo công ty, việc niêm yết chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Ngày 3/10, Mai đến khách sạn nơi xảy ra sự việc và yêu cầu trích xuất camera giám sát. Cô phát hiện tình hình thực tế không khớp với những gì Khải nói. Anh ta nói đưa cô về phòng mình vì thẻ phòng cô không mở được, nhưng video cho thấy Khải trực tiếp ôm Mai đang bất tỉnh về phòng mình, không hề có việc quẹt thẻ thất bại.
Ngày 6/10, Mai đối chất với Khải trong văn phòng, có ghi âm. Khải chỉ thừa nhận đêm đó đưa Mai về phòng mình và cởi quần để xử lý chất nôn trên chân cô. Nhưng khi Mai hỏi tại sao cô lại khỏa thân khi tỉnh dậy và tại sao không đưa cô về phòng, Khải nói: “Chuyện đó chưa từng xảy ra. Đừng vu khống tôi. Điều này sẽ gây ra hậu quả bất lợi cho công ty”.
Một số đối tác và sếp trực tiếp trong công ty lần lượt nói chuyện với Mai, nhưng không có kết quả. Thái độ cứng rắn của Khải khiến Mai quyết định đến đồn cảnh sát trình báo vào ngày 10/10, hơn nửa tháng sau khi vụ việc xảy ra.
Ngày 7/11/2023, Khải bị triệu tập vì nghi ngờ hiếp dâm.
Khải khai sau khi tiễn khách hàng, anh ta phát hiện Mai nôn ra ống quần nhưng đang vội đi nên không lau. Anh ta đợi đến khi về khách sạn mới giúp cô cởi quần để xử lý chất nôn, nhưng không cởi áo và nội y. Khải phủ nhận mọi cáo buộc cưỡng hiếp Mai.
Bởi Mai trình báo muộn, các bằng chứng ADN và bằng chứng liên quan trong phòng đều không còn. Chỉ dựa vào hồi ức không rõ ràng của Mai để buộc tội Khải hiếp dâm là chưa đủ.
Khi xem xét lại từng khung hình video giám sát ở khách sạn, điều tra viên phát hiện khoảng nửa giờ sau khi Khải bế Mai vào phòng, tức là vào 1h30 ngày 23/9/2023, một vị khách ở phòng bên cạnh đột nhiên mở cửa, bước tới trước cửa phòng Khải, đứng vài phút rồi lấy điện thoại di động ra.
Vị khách phòng bên được xác định là Cao, cũng là khách thường trú ở khách sạn. Cao cho biết vẫn nhớ rõ chuyện kỳ lạ xảy ra một tháng rưỡi trước. Lúc 1h30 ngày 23/9, Cao vốn quen thức khuya nên còn đang nằm chơi điện thoại di động, bỗng mơ hồ nghe thấy tiếng động ở phòng bên cạnh, có tiếng giường dịch chuyển va vào tường và tiếng kháng cự yếu ớt của phụ nữ…
Vì tò mò, Cao ra khỏi phòng, đi theo tiếng động đến cửa phòng Khải. Hiệu quả cách âm của khách sạn tương đối kém, Cao đứng ở cửa phòng nghe rõ tiếng bên trong và dùng điện thoại di động ghi âm lại trong khoảng hai phút. Trong tệp ghi âm có thể nghe rõ giọng nói chuyện của Khải, nhưng giọng nữ trong đó không phải đang đối đáp với anh ta mà chỉ là những tiếng kêu van vô thức.
Ngày 10/11/2023, viện kiểm sát phê chuẩn việc bắt Khải.
Từ đây, Mai phải chịu áp lực tâm lý lớn hơn. Cô bị xóa khỏi nhóm nhân viên của công ty và bị cắt lương. Mai đã đến bệnh viện hai lần để điều trị chứng lo âu và trầm cảm.
Khải đệ trình nhiều tài liệu để “chứng minh” Mai sợ bị sa thải vì năng lực làm việc kém, dùng cách đòi phí bồi thường cao để đe dọa trả thù sếp. Nhiều đồng nghiệp và sếp cũ chọn đứng ở vị trí đối lập Mai vì danh tiếng của công ty.
Ngày 18/12/2023, vụ án được chuyển cho VKS để thẩm tra, truy tố.
Sau khi biết bên công tố có bằng chứng ghi âm, lời khai của Khải bắt đầu không đồng nhất, có nhiều điểm mâu thuẫn. Anh ta vẫn không thừa nhận có quan hệ tình dục mà chỉ nói đã có một số hành vi quấy rối.
Qua điều tra, cơ quan kiểm sát cho rằng nghi phạm đã dùng bạo lực, ép buộc và các thủ đoạn khác để cưỡng ép nạn nhân quan hệ tình dục trái ý muốn và phải chịu trách nhiệm hình sự về tội hiếp dâm. Ngày 17/1/2024, VKS khởi tố Khải với cáo buộc hiếp dâm.
Trên phiên tòa xét xử ngày 26/2, công tố viên chỉ ra rằng bị cáo Khải nói phát hiện ống quần của Mai dính chất nôn từ lúc ở nhà hàng, nhưng nhân viên nhà hàng xác nhận Mai có đi vệ sinh nhưng không nôn, quần áo vẫn gọn gàng sạch sẽ, thùng rác trong phòng ăn cũng không có chất nôn.
Luật sư của Khải cho rằng đoạn ghi âm không phải là bằng chứng khách quan trực tiếp, không ghi được tình huống cụ thể trong phòng và những gì được ghi lại có thể là giọng nói của người khác.
Về vấn đề này, công tố viên cho biết đã kiểm tra tất cả khách ở cùng tầng khách sạn vào ngày xảy ra vụ việc, đồng thời video giám sát cũng xác nhận không có cặp nam nữ nào khác ở chung phòng. Bằng cách đối chiếu thời gian ghi âm, camera giám sát hành lang, họ xác định âm thanh mà Cao ghi lại ngày hôm đó là từ căn phòng xảy ra vụ án.
Trên tòa, Khải nói rằng Mai đã tỉnh táo sau khi vào phòng, muốn quyến rũ anh ta vì sợ bị sa thải do hiệu suất công việc không tốt, khi kế hoạch thất bại thì vu khống để moi tiền.
Công tố viên khẳng định lương của Mai là lương cố định, không liên quan đến hiệu suất công việc. Nếu Mai bị coi là năng lực kém, tại sao sếp vẫn muốn cùng cô đi gặp những khách hàng quan trọng? Sau khi sự việc xảy ra, Mai vẫn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ trước khi kết thúc chuyến công tác. Mặt khác, Mai không có lợi ích gì khi mạo hiểm cả sự nghiệp để tố cáo sếp.
Ngày 2/4, tòa kết án Khải bốn năm tù vì tội hiếp dâm.
Công tố viên lưu ý rằng nếu gặp tình huống tương tự, nạn nhân nên nhanh chóng thu thập chứng cứ tại hiện trường, lưu giữ lịch sử trò chuyện với nghi phạm và kịp thời báo cảnh sát.
Tuệ Anh (Theo Fangyuan)
Source link